Trịnh Thị Thúy_1991_Trinh Thi Thuy

Tivi Của Tuổi Thơ !
“Nụ cười của cha
Khi nhận món quà
Dù là cũ kỹ
Có sao đâu nhỉ
Cũ người mới ta
Cha yêu quý lắm
Tivi ngày xưa
Dẫu to cồng kềnh
Nhưng lại chênh vênh
Kỉ niệm xưa cũ
Gia đình đông đủ
Hạnh phúc quây quần ”

Ngày ấy, bố vui lắm bởi được bác họ hàng mua tặng chiếc tivi Panasonic. Kể cũng lạ, chỉ là tivi cũ ,chiếc tivi thô kệch, to nặng cồng kềnh, ấy vậy mà đến tận bây giờ, vẫn làm hai ông cháu đầu bạc đầu xanh mê tít. Có lẽ cũng bởi, nó đã trở thành cả hồi ức tuổi thơ trong lòng anh em tôi và một miền ký ức của cha mẹ.

Chiếc bàn gỗ đặt tivi được kê sát cửa sổ, khoảng sân trước nhà luôn chật kín người trước mỗi tập phim, trận đấu. Đôi lúc, chiếc tivi lại gặp sự cố do không bắt được tín hiệu nên hơi nhiễu mờ, nhưng với mọi người, những sự cố như thế chẳng thể xóa nhòa sự háo hức chờ đợi, trái lại còn tăng thêm “gia vị” để giờ nhắc lại ai cũng nhớ.

Chiếc tivi và khoảng sân nhỏ trước nhà, là nơi mọi lo toan của cuộc sống đều tan biến, mọi khoảng cách đều được xóa nhòa.

Không chỉ chở theo ký ức tuổi thơ của thế hệ 9X đời đầu như tôi, chiếc tivi thời “ông bà anh” còn chất chứa cả một trời hoài niệm của bậc làm cha mẹ: Là những chiều mưa, bố nghiêng mình đỡ gió, chỉnh chiếc ăng-ten để kịp giờ chiếu phim cho cô con gái “rượu”; là những trưa hè, bố lặng lẽ bên hiên nắn lại chiếc ăng-ten hở mạch dẫu mồ hôi chảy ròng ròng ướt áo… Và có lẽ, hơn tất cả, hạnh phúc nhất chính là khoảnh khắc cả gia đình quây quần bên mâm cơm, cùng đón chờ chương trình truyền hình yêu thích.

Với gia đình tôi, chiếc tivi cũ này vẫn là nơi lưu giữ những cảm xúc đời thường, gắn liền với những giờ họp mặt gia đình. Người bạn tri kỷ ấy vẫn thu mình lặng lẽ trong căn phòng nhỏ. Năm nào cũng vậy, mỗi dịp tết đến, khi đồng hồ điểm 0h, cả nhà cùng bật tivi xem bắn pháo hoa, ăn bánh mứt và đón chào năm mới. Những năm gần đây, các đoạn video của các thành viên trong gia đình được quay lại, kết nối và trình chiếu trên tivi để cả nhà cùng xem. Hạnh phúc với miền ký ức xưa-nay, niềm vui bình yên đến lạ!